Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013
* Đào Hoa quán
Bạn tôi có một quán cafe, nhỏ thôi, nhưng khá thơ mộng!
Bạn bảo đó là ước nguyện của bạn khi bước vào tuổi trung niên. Vợ bạn là mẫu phụ nữ đảm đang, hiền hòa và chiều chồng. Chúng tôi hay nói rằng bạn thật có phước! Vợ hiền, con ngoan, làm ăn cũng kha khá... Thiếu gì người mong được một nửa bạn thôi mà vẫn trầy trật!
Quán của bạn có một cái tên cũng khá thơ, Đào Hoa quán! Cũng là vì bạn trồng được một cây anh đào năm nào cũng ra hoa gần Tết, nhưng cứ trong Tết là... hết hoa! Chúng tôi thường đem cây hoa trái vụ đó ra để chọc ghẹo thì bạn chống chế vì giống của nó ở xứ Tây nên nó chỉ ra hoa trong tết tây là đúng rồi!
Quán của bạn trở thành điểm hẹn lý tưởng của bạn bè. Đôi lúc biến thành... điểm nhậu trong những cuộc tiệc kỷ niệm của chúng tôi như sinh nhật, ngày cưới...
Nhưng rồi hạnh phúc của bạn mà chúng tôi thèm ước bắt đầu vướng mây mù. Bạn kể với riêng tôi rằng vợ bạn đang ở giai đoạn ba của căn bệnh nan y. Chị cương quyết không qua phẩu thuật cắt bỏ khối u và cũng không chịu đựng xạ trị. Chị bảo chỉ muốn sống những ngày cuối đời trong yên ổn, chấp nhận số phận ngắn ngủi và mong anh giúp chị chấm dứt những ngày đau đớn bằng một liều thuốc.
Anh đã hứa làm theo ý nguyện sau cùng của chị sau khi bất lực trong việc thuyết phục chị trị bệnh. Cả hai đã rất can đảm khi vẫn giữ được sự vui vẻ, thoải mái trong cách sống thường ngày, đến bạn bè cũng không nhận ra có điều khác lạ. Chỉ có để ý mới thấy anh hốc hác dần đi và thỉnh thoảng lại thừ người ra, lơ đãng trong câu chuyện rôm rả giữa bạn bè!
Chị bị những cơn đau và mệt khiến phải vắng mặt nhiều hơn trong quán cafe. Tôi như mang một phần gánh nặng và bắt đầu mất ngủ, buồn bã, đôi khi né tránh bớt những cuộc họp mặt ồn ào tổ chức ở quán.
Anh bảo có lẽ đây là cái Tết sau cùng của chị. Năm tới nếu chị đã kiệt sức, anh sẽ đóng cửa quán đưa chị về quê tận ngoài Trung để chị thăm lại bà con họ hàng và nằm xuống giữa quê hương theo ý nguyện của chị.
Anh vẫn chưa báo tin cho bạn bè thân thiết và bảo sẽ tổ chức một cái Tết thật vui cho chị. Tôi rưng rưng mà không biết nói gì, kể cả một câu an ủi đơn giản! Chỉ nói thầm với anh: cố lên, bạn!
Đào Hoa quán đang đỏ hồng sắc hoa. Chỉ có tôi biết hoa đã héo rủ trong lòng chủ quán!
Màu hoa đỏ không phải lúc nào cũng là màu tươi mới. Dường như tôi thấy những đóa hoa đào đang nhỏ máu...
Và trong tương lai, Đào Hoa quán liệu có còn không? Thôi thì một lẽ vô thường...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mộng mơ đời bước được bao nhiêu
Trả lờiXóaDdào Hoa quán hội biết bao điều
Cũng là kỷ niệm mối tình ấy
Tình đời phút ấm cũng phiêu diêu
.
Hoa nở hoa tàn một đời hoa
Cũng là kiếp phận của chúng ta
Chúc cho mối tình muôn năm ấy
Mãi đọng trong người quán đào hoa .....
...
Bênh nan y -ai chống lại nào ...nhưng kết của câu chuyện ...họ vẫn vì nhau .....
Cảm ơn bạn đã đồng cảm bằng một bài thơ rất hay! Đầu tuần chúc bạn vui!
XóaChúc bạn ngày cuối tuần an lành, hạnh phúc
Trả lờiXóaXin cảm ơn lời chúc tốt đẹp! Hoài chúc bạn ngày mới vui tươi!
Xóagiáo nè Hoài! bài của bạn bùn quá à! nhưng giáo cũng đồng ý với Minh Lê, dẫu sao họ vẫn vì nhau và hạnh phúc đến ngày cuối cùng. chỉ tội anh chủ quán có chịu đựng nỗi hay không thui! hic...
Trả lờiXóaVâng, Giáo à! Đời rất nhiều chuyện buồn, dù ta có muốn hay không...
XóaCầu chúc họ hạnh phúc trong những ngày còn lại!
Chúc Giáo vui khỏe!
buồn qúa, xin chia sẻ ..mong sẽ là một nỗi đớn đau dịu dàng
Trả lờiXóaCảm ơn anh bata! Nỗi đớn đau nào cũng đáng thương xót và kinh động lòng người...
XóaCầu mong sự dịu dàng cho nhau của họ sẽ động lòng trời và kết cục sẽ không đến nỗi bi đát!
Chị rất ngưỡng mộ cặp vợ chồng này Hoài ạ!
Trả lờiXóaDám sống và dám chuẩn bị cho cái chết!!!
Hoài cũng tất ngưỡng mộ... Nhưng sao người tốt lại thường ra đi sớm thế?!
XóaĐọc xong bài HM em không biết nói gì ngoài: Cảm ơn anh, môt người chồng.
Trả lờiXóaCầu mong bình an trong tâm hồn chị.
Cầu mong bình an cho tất cả mọi người!
XóaChúc HM đầu tuần vui khỏe!
Thật sự xúc động . Dẫu biết rằng mỗi người có một cuộc đời và đều có kết cục của nó , nhưng cái kết cục nầy vừa đẹp lại vừa đau nên trái tim con người khi biết đến phải chùng xuống . C
Trả lờiXóaMột lời chúc tốt đẹp xin gửi đến bạn ấy .
Xin cảm ơn sự đồng cảm của anh NT! Chúc anh làm việc tốt và vui nhiều!
XóaMột cô chủ quán tuyệt vời !
Trả lờiXóaNhưng luật pháp ở ta hình như chưa cho phép tự quyết nên anh chủ quán sẽ lâm thế tiến thoái lưỡng nan.
Bởi vậy ảnh mới teo tóp dần đi. Ảnh tiến thoái lưỡng nan không phải vì sợ luật pháp không cho phép mà ảnh đau lòng vì phải tự tay chấm dứt hạnh phúc của mình vì muốn vợ không phải chịu đau đớn và vì chiều theo ước nguyện của chị ấy. Thật đau lòng!
XóaTôi nghĩ quan trọng ở chỗ không phải sống bao lâu, mà sống như thế nào. Anh chị ấy luôn sát cánh bên nhau - đó là hạnh phúc.
Trả lờiXóaHôm qua tôi cố đọc bài này trên handphone nhưng không đọc được vì lỗi font chữ, không biết chủ nhà có để ý không ạ?
Vâng, Hoài cũng nghĩ như anh!
XóaHoài không biết lỗi font chữ là thế nào. Anh hướng dẫn cho Hoài đi, Hoài sẽ sửa lại.
Chị có để ý là các kí tự tiếng Việt có dấu ở font chữ này hiển thị không bình thường không. Ở phiên bản web thì đọc được, nhưng trên phiên bản di động thì chúng đè chồng lên nhau không tài nào đọc nổi. Vì vậy Chị có thể đổi font chữ của bài viết
XóaVâng, Hoài sẽ sửa lại. Cảm ơn anh!
XóaHoài đã đổi lại phông chữ và cho màu trắng sáng cho dễ đọc.
XóaCó gì xin anh góp ý thêm. Cảm ơn anh!
thật cảm động, hoàn cảnh bạn của bạn buồn quá, hi vọng mọi việc sẽ thuận lợi và trôi qua êm ả, mộc chỉ biết nói thế thôi!
Trả lờiXóaRất cảm ơn Mộc đã chia sẻ! Chúng ta cùng cầu mong như thế!
XóaMối tình vẫn đẹp thiên thu
Trả lờiXóaCho dù gió thả mây mù tình yêu .......
...
Chúc bạn mộ ngày mới an lành nhé -
Tình ta vẫn mãi thiên thu
XóaCho dù bão tố mây mù quẩn quanh...
Một đêm yên bình nha bạn!
tiễn em về cõi vô thường
Trả lờiXóaanh chờ đêm mộng em dường ghé qua
Đào Hoa quán của đôi ta
cõi tình vẫn đượm hương xa em về...
Thơ buồn quá giáo ơi! Không họa nỗi!
XóaChúc bạn ngủ ngon!
Ngất đau em vẫn xem thường
XóaĐêm xuân ắp mộng ta đường hôm qua
Trăm năm rồi lại riêng ta
Em về đâu tá? anh xa em rồi!
Chị đã can đảm rồi! Anh cũng phải can đảm lên!
Trả lờiXóaCó lẽ người ở lại sẽ chịu đựng nhiều hơn!
XóaLàm sao có thể hạ tay bằng 1 liều thuôc như thế đối với người thân của mình cho được , nghe thật xót xa quá , hy vọng Anh ấy cố gắng vượt qua nỗi đau này, đâu còn đau buồn nào hơn khi nhìn người thân của mình đau đớn như vậy , còn nếu ....thì khg đành lòng phải khg Hoài Phạm .
Trả lờiXóaBởi vậy mới thương cho anh ấy! Không biết anh phải làm sao cho vẹn đôi đường!
XóaChỉ còn biết cầu nguyện thôi Mùa Thu Buồn à!
Ai cũng biết đời là vô thường ! Thế nhưng không khỏi đớn đau khi phải chia ly ! Cảm ơn PTH về hai đều TA nhìn thấy nơi dây: Sự dũng cảm của người vợ và sư hy sinh chung thủy cùa người chồng. Mong chóng qua nổi đau thương!
Trả lờiXóaVâng, cảm ơn anh! Rất mong được như anh nói...
XóaCHIỀU VUI VÀ BÌNH AN BẠN NHÉ
Trả lờiXóaChúc bạn năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc nhé ^^
Trả lờiXóaMột câu chuyện thật cảm động!
Trả lờiXóaXin được chia buồn cùng chủ quán Cafe Đào Hoa và tỏ lòng ngưỡng mộ tình yêu của họ.
Trả lờiXóaCô chủ quán thật dũng cảm !Tình hình sao rồi em?
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaTừng ngày tiển em đi
Trả lờiXóaAnh phải cười, tim rớt
Một ngày dài thế kỷ
Lưu dấu khối niềm đau.
Họ rất can đảm đón nhận việc sẽ đến trong thầm lặng và tận trao cho nhau tất cả rồi phải không bạn. Xin nghiêng mình chào đón hạnh phúc của đôi bạn ấy, mong trang chủ chuyển lời giúp!
Em cũng rất ngưỡng mộ cặp vợ chồng này !
Trả lờiXóaEm cũng hay vào xem blog của anh ! Anh viết rất hay
Chúc anh đầu tuần vui vẻ nhé !
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa